Người ta chẳng thể không nhớ khi biết rằng mình còn cảm xúc. Cuộc sống có thể va đập và làm người ta mất đi nhiều thứ. Cảm xúc cũng không ngoại lệ nhưng cảm xúc không dễ mất. Cái níu kéo vật vờ, cái khó chịu nắm – buông, cái da diết – nửa vời… làm người ta đau đớn.
Người ta cũng chẳng dễ gì khi sống vui nếu biết có người khác khổ vì mình. Trừ khi mình hận người ta, trừ khi mình vô cảm… Trừ khi mình biết nhưng mình cứ gồng vì nhận ra mình quá xấu xa, trừ khi mình hiểu rằng mình đã tệ hại nên không thể xứng…
Người ta biết tội cho người khác, có lẽ không nên tệ quá. Cuộc sống dạy rằng những gì ta không muốn thì đừng cho họ. Những gì ta không cần, chưa hẳn là điều người khác quý… Cuộc đời còn đó những gian nan nên đừng nghĩ điều ngày mai người ta có được sẽ là mãi mãi.
Tác giả bài viết: PGS.TS Huỳnh Văn Sơn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn